- interdicere
- 1) запрещать;
interdictum (subst.) interdictio, запрещение, iuris civilis interdictum (1. 20 C. 5, 16. 1. 1 § 3 D. 3, 6. 1. 1 § 13 D. 1, 12. 1. 8 D. 3, 1. 1. 9 pr. § 4. 10 D. 48, 19. 1. 3 § 1 D. 50, 2);
testimonii officio (1. 14 D. 22, 5);
interdictio certae rei (1. 45 D. 47, 10);
matrimonii (1. 9 pr. D. 23, 3. 1. 1 pr. D. 27, 10. 1. 10 pr eod. 1. 18 pr. D. 28, 1. 1. 5 § 1 D. 29, 2 1. 1 § 9 D. 37, 11. 1. 6 D. 45, 1. 1. 3 D. 46, 2. 1. 40 D. 50, 17);
interdictio bonorum (Gai. I. 53);
interdicta loca (1. 4 D. 48, 19);
interdictio certorum locorum (1. 5 D. 48, 22. 1. 8 § 3 D. 28, 1. 1. 7 pr. § 10-16 D. 48, 22), ordine, honore (1. 7 § 20. 22. eod.), aqua et igni, изгнать кого из отечества (1. 18 D. 1, 5. 1. 59 § 4 D. 28, 5. 1. 1 § 2 D. 32. 1. 4 § 11 D. 38, 10. 1. 10 § 2 D. 48, 6. 1. 33 D. 48, 10. 1. 17 D. 50, 7);
2) особ. предварительное распоряжение претора - приказание претора, дозволяющее или запрещающее что-нб. известному лицу (tit. J. 4, 15. D. 43, 1-33. C. 8, 1-9. Gai. IV. 138. 1. 2 § 1. 3 D. 43, 1);aquae et ignis interdictio (1. 5 pr. D. 4, 5. 1. 29 § 5 D. 28, 2. 1. 13 D. 37, 1. 1. 2 D. 48, l. - exilium h. e. aq. et ign. inierdictio. 1. 2 § 1 D. 48, 19. 1. 1 C. 5, 17).
interd. simplicia - duplicia (см.);
3) на основании петорского эдикта предъявлять иск = interdicto uti, experiri (1. 3 § 11 D. 10, 4. 1. 3 § 6 D. 43, 5. 1. 6 D. 43, 8. 1. 1 § 2 D. 43, 11. 1. 1 § 22 D. 43, 20. 1. 7 § 1 D. 43, 24. 1. 8 § 2 D. 43, 26);interd., quae in albo proposita habet Praetor (1. 1 C. 8, 1); (1. un. pr. D. 43, 14. 1. 1 § 29 D. 43, 20. 1. un. pr. D. 43, 22. 1. 2 D. 43, 23. l. 1 D. 43, 7).
interd. cum aliquo, adversus, in aliq. (1. 1 § 13 D. 43. 16. 1. 3 § 6 D. 43, 17. 1. 5 § 10 D. 43, 24. 1. 5 D. 43, 30).
Латинско-русский словарь к источникам римского права. Изд. 2-е, дополненное. - Варшава, Типография К. Ковалевского. Ф.М. Дыдынский . 1896.